Sinh ra trong chốn bùn lầy
Nở hoa thơm ngát gió mây đứng nhìn
Giọt sương lỡ bước vô tình
Ngỡ ngàng đôi mắt lung linh đất trời
Đưa hồn thi sĩ bao đời
Bằng hương tinh khiết đầy vơi lòng người
Nhìn hoa bỗng nở nụ cười
Dòng thiền chảy mãi không lời ngộ tâm
Từ bi độ hết mê lầm
Sen hồng một đóa dưới đầm nở hoa
Tình thương sống vốn lục hòa
Bi ai cùng khắp Nữ Oa chạnh lòng
Hoa sen nhân quả ở trong
Thấu chân hạnh phúc thong dong lối về
No comments:
Post a Comment